tag:blogger.com,1999:blog-4690537557007304457.post3719059195806938478..comments2023-04-05T17:05:25.738+07:00Comments on NANO: RỪNG KHÓC GIỮA MÙA XUÂNAnonymoushttp://www.blogger.com/profile/09624649610421808881noreply@blogger.comBlogger9125tag:blogger.com,1999:blog-4690537557007304457.post-35456494595646138572013-04-26T16:51:54.632+07:002013-04-26T16:51:54.632+07:00Jen nước mắt nhạt nhòa khi đọc câu chuyện này. Nhà...Jen nước mắt nhạt nhòa khi đọc câu chuyện này. Nhà Jen chạy nạn băng rừng cao su y chang trong câu chuyện này đó Nano. Ba Jen trúng mãnh đạn pháo ghim hết cả lưng khi dùng thân mình che chở cho mẹ và đứa em gái út mới hơn một tuổi . Mẹ jen lúc đó phải làm y tá bất đắc dĩ nhổ hết mãnh đạn trên lưng ba ra xong rồi xỉu luôn vì thấy máu thịt bầy nhầy. <br />Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/16941340373664802860noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4690537557007304457.post-30009900563654108922013-04-26T08:36:27.193+07:002013-04-26T08:36:27.193+07:00NANO đọc truyện này nhiều lần. Mỗi lần đọc lại đều...NANO đọc truyện này nhiều lần. Mỗi lần đọc lại đều như muốn khóc.<br />Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/09624649610421808881noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4690537557007304457.post-46097848807057865462013-04-25T23:41:37.549+07:002013-04-25T23:41:37.549+07:00Tháng 4 đọc truyện này thật thấm thía... Cầu xin b...Tháng 4 đọc truyện này thật thấm thía... Cầu xin bình yên cho dải đất khẳng khiu của chúng ta!!Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/18268194619933497337noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4690537557007304457.post-27019201896640490022013-04-19T18:51:51.411+07:002013-04-19T18:51:51.411+07:00Mình chưa kịp đọc bài mới này, để mai mốt mình đọc...Mình chưa kịp đọc bài mới này, để mai mốt mình đọc sau nha.<br />Tuần rùi mình không ổn, nên nghĩ bậy, nghĩ không thông, làm mọi người lo lắng. Mình có đọc com của bạn, và vội chạy sang cảm ơn bạn hiền đã dành sự quan tâm cho tranng blog bé nhỏ của mình. Cảm ơn bạn nhiều lắm lắm.<br />Chcu1 bạn cùng gia đình cuối tuần vui vẻ nha, bạn hiền !<br />Có Khi Nào...https://www.blogger.com/profile/01119811281565990046noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4690537557007304457.post-3228409366519017302013-04-16T15:16:48.166+07:002013-04-16T15:16:48.166+07:00Nội chiến hơn hai mươi năm đã để lại bao nỗi tương...Nội chiến hơn hai mươi năm đã để lại bao nỗi tương tàn, đã để lại bao nhiêu nỗi đau đã xảy ra, bây giờ có ngồi viết ra thì ta cứ tưởng như đó là một câu chuyện cổ tích, nhưng cái trải qua của những người trong cảnh ngộ thật không bút mực để diễn tả được.<br /><br />TTM Gốc Maihttps://www.blogger.com/profile/06395340425959377558noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4690537557007304457.post-78844347569804456902013-04-16T08:26:22.655+07:002013-04-16T08:26:22.655+07:00Tôi đọc trên blog NaNo bài này đã là lần thứ ba, h...Tôi đọc trên blog NaNo bài này đã là lần thứ ba, hai lần trước xem trên báo in hải ngoại. Và cảm xúc không hề thay đổi...<br />Buồn vời vợi...Người Già Onlinehttps://www.blogger.com/profile/14504486741737315519noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4690537557007304457.post-13950496499708058462013-04-15T23:23:34.025+07:002013-04-15T23:23:34.025+07:00Câu chuyện thật hay, nhưng vẫn còn có thể kể ra đư...Câu chuyện thật hay, nhưng vẫn còn có thể kể ra được, cũng còn có những câu chuyện nghiệt ngã hơn, đau đớn hơn, nhưng không thể kể...<br />Dù sao, vẫn là một câu chuyện có hậu...<br />Có những chuyện mãi mãi phải nằm trong sự im lặng của những người còn sống...<br />Mình đồng ý với bạn NTT, thân phận con người không phân biệt bên này hay bên kia trong chiến tranh...<br />như thịhttps://www.blogger.com/profile/13345746330039427656noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4690537557007304457.post-39025709699241602952013-04-15T21:45:40.506+07:002013-04-15T21:45:40.506+07:00Câu chuyện hay quá, chiến tranh mang lại bất hạnh ...Câu chuyện hay quá, chiến tranh mang lại bất hạnh cho bao nhiêu gia đình. Máu chảy thành sông, xương chất thành núi... một cái giá quá đắt để tổ quốc được độc lập, thống nhất. Phía nào cũng có những người mẹ, người vợ đằng đẵng tiễn con, chờ chồng, phía nào cũng có những người lính hy sinh trọn tuổi thanh xuân cho lý tưởng, cho đất nước. Người phụ nữ bất hạnh ấy giọng còn thật nhiều oán hận khi nhắc đến bọn địch, tên VC, đám VC, gã công an... như là những người ấy là nguyên nhân gây nên cái chết của chồng bà và sự thất lạc của đứa con. Bà có cùng đồng cảm với nỗi đau của những người mẹ Việt cộng lập bàn thờ cho chồng và con khi cuộc chiến kết thúc không?<br /><br />Đúng là vong linh người chồng linh thiêng đã đưa chị tìm lại được người con trai lưu lạc, chuyện kỳ lạ không tin không được. Cảm ơn bác Bobi về câu chuyện thật hay.Thu Thủy 1401https://www.blogger.com/profile/04407971414933167500noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4690537557007304457.post-40656415729551625822013-04-15T12:11:12.160+07:002013-04-15T12:11:12.160+07:001- Cuộc chiến vừa qua để lại bao nhiêu đau thương ...1- Cuộc chiến vừa qua để lại bao nhiêu đau thương tang tóc cho người Việt ở miền nam và miền bắc. Di chứng của nỗi đau này không bao giờ nguôi ngoai trong lòng người Việt. Câu chuyện của ngượi vợ lính này là một chứng minh hùng hồn. Nỗi đau của chị là nỗi đau chung của những con người trong huyết quản còn lưu thông dòng máu Việt. Một thời rừng núi Tây Nguyên chan hòa máu và nước mắt, không chỉ người khóc mà cây rừng gỗ đá trong mùa xuân cũng khóc theo …<br />2- Phía thắng cuộc thì cho rằng sẵn sàng hy sinh tất cả để có độc lập, tự do, dân chủ…Độc lập sao lại bị nước lớn chi phối, nó cướp luôn đất liền và cả biển đảo. Tự do thì ai dám nói lên suy nghỉ của mình, đến hô khẩu hiệu đả đảo kẻ thù cướp nước cũng vào tù. Dân chủ chỉ là nói suông, bảo dân góp ý với hiến pháp thì cấm động đến diều 4, báo chỉ lề phải tố lên hàng triệu người dân nhất trí với hiến pháp 1992! <br />3- Câu chuyện của người vợ lính thật buồn, nhưng dẫu sao thì cuối cùng chỉ cũng gặp lại được bé Cao Nguyên lạc mẹ khi 4 tuổi, tìm lại được ngôi mộ người chồng , đã từng rất mực yêu thương vợ, trước khi chết vẫn cố tìm cho được người để gửi gắm đứa con 4 tuổi. Chỉ xử sự vô cùng nhân ái và hợp đạo lý. Đồng ý cho Cao Nguyên ở lại với bản làng Tây Nguyên, để được gần bố mẹ nuôi đã gìa yếu, để được chăm sóc nấm mồ cha đẻ của mình mà chú ta không hề nhớ mặt. <br />4- Hình như có một sự đưa đẩy của số phận người phụ nữ kia, hay vong linh người chồng dẫn dắt chị tìm đến đúng con trai mình để mua gà làm giổ mình. Ly kì, cảm động, mà không huyển hoặc, điều này đã được nhiều nhà ngoại cảm nói đến, và các nhà khoa học đã viết thành sách. Cảm ơn NANO cho đọc một câu chuyện quá hay, đọc rồi nhớ đời vậy.<br />Bulukhinhttps://www.blogger.com/profile/12312695714887485057noreply@blogger.com